Thứ Sáu, 2 tháng 6, 2017

Chùm thơ mùa hè 2017 của Nhà thơ Hoàng Dương gửi tới bạn



 Hạ buồn

Mùa hè oi ả
Rên rỉ ve kêu
Để ta nhớ nhiều
Nhớ ngày cắp sách
Trên đê thả diều

Nhớ em nhớ cả
Lúc nhỏ anh trêu
Em cười e thẹn
Không biết nói yêu!
Cho anh hoa phượng
Đỏ rực tình yêu
Thay lời em nói
Lớn lên yêu nhiều
Rồi mùa xuân đến
Năm tháng tiếp theo…

Anh quay trở lại
Tìm em tìm mãi
Một trời hoa phượng
Một chiều mây bay…






Bóng đêm hè

Em là cả bóng đêm
Ru anh trong giấc ngủ
Em như hoa phượng đỏ
Rực rỡ dưới nắng hè
Máu tim anh, em đó
Anh giữ màu sắc đỏ
Của ngày đầu yêu nhau
Thì em ơi mãi mãi
Như tình yêu ban đầu…






Hoa phượng gọi

Nắng hè về vàng óng
Hoa phượng đỏ gọi mời
Gió đông nam, lồng lộng
Lay tình anh chơi vơi!
*
* *
Anh bước đi phía trước
Hình như em theo sau!
*
* *
Tiếng sáo diều ngọt ngào
Như lời ru của mẹ
*
* *
Lại một đêm mộng mỵ
Anh thấy em đi về
Áo dài vàng lộng lẫy
Một gấc mơ đêm hè !

Hè 2017









Thơ chẩy

Thơ trôi đi, dòng sông Đáy xanh êm
Sông nhỏ lại hai bờ kỷ niệm
Chuyện tình xưa không nói cứ lặng im
*
* *
Đừng ưu tư trầm mặc ngăm hồ sen
Hình ảnh em, tôi  suốt đời đeo đẳng
Em chèo thuyền thong thả hái hoa sen
Tóc dài đen thả dài trên vai mỏng
Miệng cười tươi, mắt đen láy nhìn tôi
Mặt trái xoan, má ửng hồng không nói!
Như thầm bảo anh đi, em sẽ đợi!
Hòa bình về! Bến đợi có mình tôi…






Lời xám hối của con

Ta vô tình! Khắc vào trán bố
Những nếp nhăn lầm lỗi của ta!
Bố yêu ta, nước mắt chảy vào tim mặn chát
Bố yêu ơi! cho con được khóc
Nước mắt thay lời tiễn đưa
*
* *
Bố mang nặng trĩu cuộc đời
Đắng cay có biết bao gian khổ
Đổ cả máu cho đời xanh lại!
*
* *
Đè xuống lưng cha, chiến tranh, bão tố
Những dấu ngoặc đơn, đóng lại đường đời
Để mùa thu chưa hái mà đã hết…
Cha đi về cõi hoàng hôn!
Lạc vào chốn hư vô…
Muốn xóa nếp nhăn mà không xóa được
Cha đi rồi ta ân hận suốt đời…
Còn lại mình ta như trẻ mồ côi!

Hè 2017






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét