Ngôi sao phương nam
Em nhìn về
phương nam
mỗi lần nghe
tin chiến thắng
anh ở đâu mà
đêm nào ngôi sao phương nam cũng sáng
Thư anh chiến
dịch còn dài
mỗi ngày anh
gần Sài Gòn hơn một chút
Sài Gòn cách
quê mình hai ngàn cây số
mà mỗi ngày
anh như gần lại với quê hương
hôm qua Minh
đã ở lại
với Tây
Nguyên đất đỏ nghĩa tình
Lân và Hải
anh chưa tìm thấy
ngày lên đường
bốn đứa… chỉ còn anh
Em nhìn về
phương nam
tháng tư
vàng trong nỗi nhớ
Trường Sơn
máu anh đã đổ
nắng Sài Gòn
có xoa dịu vết thương?
Ba người bạn
gái của em
bóng mỗi
ngày một nhỏ
bao đêm rồi
còn lại em ngồi ngóng
ngôi sao
phương nam ở trong lòng.
Tìm em biên giới
Anh không thấy
những đỉnh núi
chỉ thấy em
Em cầm ô che
mưa
tiễn anh
trên đèo vắng
em hé cười
thầm lặng
giữa núi rừng
mênh mông
Hoa biên giới
chia đôi
dòng sông
trôi lặng lẽ
Chiến tranh
đã qua đi
anh đi tìm
tìm mãi
bóng hình em
để lại
đã trao nhau
gì đâu
Đêm nay anh
trở lại
biên giới ngời
ngợi trăng
Trăng lung linh
đáy nước
cá quẫy
loang ánh vàng
như giọt
sương chạm má
chạm em miền
xa xăm...
Chiến tranh
đã đi qua rồi
tiếng đạn
bom cũng không còn vọng lại
chỉ có vết
thương còn đấy
đất nước
bình yên anh vẫn còn đau...